Giáo dục sớm: Từ “đơn thương độc mã” tới “toàn gia đồng hành”


 

Hành trình giáo dục sớm rất dài đòi hỏi cha mẹ và các thành viên trong gia đình cần nỗ lực, kiên trì. Giáo dục sớm còn vun đắp những mối quan hệ trong gia đình, giúp cho mọi người hiểu nhau hơn, tôn trọng nhau hơn, chia sẻ với nhau nhiều hơn...


Nhiều bậc cha mẹ hiện nay rất quan tâm đến giáo dục sớm. Họ đã đầu tư công sức, tiền bạc, tâm huyết một cách nghiêm túc mong sao con cái mình được phát triển hoàn thiện. 


Giáo dục sớm là phạm trù thiên về giáo dục gia đình nên việc cả nhà cùng đồng lòng chung sức cho sự nghiệp giáo dục sớm là yếu tố hết sức quan trọng tác động mạnh mẽ đến quá trình dạy dỗ con trẻ, đôi khi nó còn quyết định đến cả việc thành bại. Hãy cùng lắng nghe những tâm sự của các mẹ tham gia giáo dục sớm để tự rút ra kinh nghiệm cho bản thân mình:


Chị Hoài Anh (Thành Công, Hà Nội) chia sẻ: “Tôi có con nhỏ được 11 tháng tuổi. Tôi thực sự tâm huyết với chương trình giáo dục sớm và thấy mình thật may mắn khi được tiếp cận với luồng giáo dục mới tốt như vậy. Ban đầu, cả gia đình chưa tin tưởng vào phương pháp nên nhiều khi tôi cũng gặp khó khăn. Nhưng tôi vẫn một mực kiên trì cùng con áp dụng và cháu đã có nhiều tiến bộ rõ rệt. Cả gia đình khi ấy mới thấy cần phải thay đổi tư tưởng về cách dạy con trẻ. Mọi người đều ủng hộ tôi. Từ đó trở đi, việc dạy dỗ con trở nên thực sự vui vẻ vì có sự đóng góp của toàn gia đình. Tôi không còn “đơn thương độc mã” trong hành trình giáo dục sớm nữa. Nhờ đó cháu cũng tiếp thu tốt hơn, điều này càng khiến tôi có nhiều động lực và tự tin theo đuổi con đường giáo dục này”.
 


Chị Mai Trang (Thanh Xuân, Hà Nội) tâm sự: “Tôi được biết đến giáo dục sớm khi con trai tôi đã hơn 2 tuổi. Mẹ chồng đã cùng tôi tham gia hội thảo và quyết định vạch rõ kế hoạch dạy cu Bin. Tôi và mẹ cùng làm công tác tư tưởng với chồng nên chồng rất ủng hộ. Bà tự đọc sách dạy cháu các kỹ năng sống khá bài bản. Có nhiều lần con không tập trung học trong khoảng thời gian khá dài khiến tôi cũng thấy nản lòng. Nhiều khi không kiềm chế nổi bản thân bởi cậu con trai chẳng chịu nghe lời. Những lúc như thế tôi chẳng còn hứng thú dạy con nữa. Nhưng rồi nhờ chồng và bà nội cu Bin động viên, tôi lại có thêm động lực dạy con. Họ tôn trọng những gì tôi dạy và trân trọng công sức mà tôi dành cho con. Nhờ có họ mà sự nghiệp giáo dục sớm của tôi không “bị đứt gánh giữa đường”.


Khi đã quyết định theo giáo dục sớm thì cha mẹ cần thực sự tâm huyết với con cái. Chỉ khi có niềm tin vào chính mình và con thì chúng ta mới đi được tới trọn con đường. 


Nguồn: tham khảo internet

 


Chia sẻ tin này

 
Quay lại đầu


Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

 
VIDEOS